Capo 1
1. [C] Ngài sai tôi đi vào [F] đời,
niềm tin [Dm] vui gieo lòng [C] người,
Ngài sai [F] tôi đi mọi [C] nơi.
Dù tim [Dm] tôi còn băng [F] giá,
rồi mai [G] đây sẽ nhạt [C] nhòa,
tình thương [F] yêu mãi đậm [C] đà.
ĐK: [C] Đường con đi Chúa ơi,
dù xa [F] xăm vẫn vui.
Vì tương [Dm] lai đồng lúa [F] mới,
bước gieo trong ngậm [Dm] ngùi,
sẽ tươi [G] vui gặt về,
lúa thơm [F] tho gánh đầy [G] vai.
[C] Đường thương yêu Chúa ơi,
là đi [F] trong nắng tươi.
Rồi mai [Dm] đây rừng thêm [F] lá,
núi thêm hoa ngạt [Dm] ngào,
trái tim [G] yêu dạt dào,
tiếng reo [F] ca khúc nhiệm [C] mầu.
2. [C] Kìa xưa con khi vào [F] đời,
hồn hăng [Dm] say quá đẹp [C] ngời,
nở mênh [F] mông hoa rực [C] tươi.
Dù gian [Dm] nan mồ hôi [F] thắm,
tình thương [G] yêu chứa ngập [C] lòng,
vẫn đi [F] gieo Tin Mừng [C] nồng.
3. [C] Về muôn phương đi mọi [F] miền,
liều hy [Dm] sinh thân dịu [C] hiền,
mà môi [F] con mãi cười [C] duyên.
Dù bao [Dm] đêm nằm không [F] ngủ,
lòng hăng [G] say vẫn tràn [C] bờ,
dù gian [F] nan con chẳng [C] từ.
4. [C] Rồi hôm xưa có một [F] ngày,
ngồi nghe [Dm] mưa bay ngập [C] đầy,
hồn tê [F] mê rã rời [C] vai.
Hồn con [Dm] như loài chim [F] bé,
sợ rã [G] cánh giữa bầu [C] trời,
này thân [F] con đã mệt [C] nhoài.
5. [C] Lòng bâng khuâng sẽ nhủ [F] lòng,
đường gai [Dm] chông gió mịt [C] mùng,
ngày thâm [F] u trong trời [C] giông.
Đường phong [Dm] ba nỗi bão [F] táp,
lòng héo [G] hắt thấy ngại [C] ngùng,
hồn cô [F] đơn thêm lạng [C] lùng.
6. [C] Rồi tin yêu sáng nhịp [F] đường,
từ cao [Dm] xanh đến nhẹ [C] nhàng,
hồn cô [F] đơn nay lửa [C] hong.
Và con [Dm] đi vào nối [F] tiếp,
làn gió [G] mát suốt đường [C] trường,
đường xưa [F] nay thêm đẹp [C] hồng.
Hiển thị bình luận