1. À [D]ơi ru những vần [F#m]thơ.
Mây trời đất [Bm]Mẹ [D]phủ mờ hơi [Em]sương.
Nơi [Em]người đêm có mưa [D]tuôn ?
Mi người có [A7]buốt niềm thương nửa [D]vời ?
Ngủ [D]ngoan đi nhé thương [F#m]ơi !
Đài sen thiếp [Bm]mắt mơ đời đã [Em]lâu.
Mặc [Em]đi những đóa phai [G]màu.
Kệ đi những [Gm]nỗi đã [A7]nhàu tim [D]côi.
2. Bình [D]minh rồi đến bên [F#m]đời
Gieo vào nhân [Em]thế rạng [A7]ngời nắng [D]xanh.
Lời [Bm]thơ ai đó để [Em]dành.
Ru nhau đêm [A7]mỏng phong phanh cuộc [D]đời.
Ngủ [D]ngoan đi nhé thương [F#m]ơi !
Lời thơ tôi [Bm]gối, mộng tôi mơ [A]về.
Nơi [Bm]người nửa giấc ngô [Em]nghê.
Nơi tôi nửa [A7]giấc vỗ về đêm [D]nghiêng.
(Để kết)
Đào [D]ха, lạc tiếng thơ [F#m]hiền.
Tôi ngồi trông [A7]tích Kiền Liên độ [D]người.
Hiển thị bình luận