Capo 1
Là [Am]do tình ta quá mong manh hay chính anh [Dm]là người gian dối ?
[G]Em đã tin, đã yêu đã mong một [C]ngày, mình cùng sánh đôi
Nào [A7]hay, tình yêu mà anh hứa [Dm]sẽ yêu riêng mình em
Hoá ra còn [Am]thêm một người đớn [Bm7b5]đau khi em là người [E7]đến sau.
Là [Am]em ngu ngơ, em ngây thơ, hay [Dm]em là người có lỗi
[G]Em sẽ buông, sẽ quên, mình hãy [C]xem như hai người dưng
Rồi mình [A7]em chơi vơi, miên man lạc trong [Dm]những cơn say
Nhớ không được, [Am]quên không đành [E7]chúng ta cũng chẳng có [Am]sau này.
Làm sao [Am]anh có thể hiểu thấu, em đã [Dm]cô đơn đến nhường nào
Người [G]đang bình yên cùng ai, để rồi [C]bão giông chỉ mỗi em
Thời gian [A7]đã mờ đi những đắm say mình chắp [Dm]vá thêm cho đời nhau
Vắng mưa ngày [Am]nắng sẽ về, nỗi [Bm7b5]đau sao hoài [E7]không dứt
Đừng tìm [Am]em, đừng nói xin lỗi khi mà [Dm]hai thế giới chia đôi
Rồi [G]mai nắng lên, nhớ đến nhau cũng [C]chỉ là những cái tên
Tự [A7]thương mình sau bao tháng năm dài cứ [Dm]mãi thương cho người ta
Vết thương dù [Am]sâu đến mấy rồi [E7]cũng phải [Am]lành.
Hiển thị bình luận