Hoa [C]nào hoa trắng cho mình yêu, [Am]mây nào mây sẽ bay trong chiều.
Đồi [F]vàng và cành lá biếc [Dm]tình nào tình chẳng quyến luyến [F]mộng đẹp còn dài cớ sao vẫn [G]chờ ai.
(giống đoạn trên)
Hoa nào hoa thắm nên dở dang, sông nào sông sẽ trôi xa ngàn.
Biển rộng và ngọn gió lớn ngàn trung mịt mùng sóng nước tình nào là tình để mình còn đợi mong.
Gió cuốn hoa trôi về [C]đâu em biết không, sáng sớm có anh chờ [Am]cơn mưa sáng hồng
Chiếc lá úa trong mùa [F]đông nước mắt có khi [Dm]đục trong tiếc nuối chỉ [G]thêm hoài công.
(giống đoạn trên)
Gió cuốn hoa trôi về đâu em biết không, mái tóc đêm nay còn dư hương ấm nồng.
Khúc hát có khi dở dang, bóng tối có ai thở than hãy xoá dấu chân thời gian.
Hiển thị bình luận