Capo 4
Có rất [F]nhiều điều bên anh em muốn [G]nói nhưng sợ làm [Em]phiền đến anh em lại [Am]thôi
Có một [F]người lặng im đếm năm [G]tháng trôi đâu ngờ chuyện [Em]hôm qua thành mây bay mất [Am]rồi.
Con [F]sông kia vô tình mang dòng [G]nước về hai nơi anh vì cô [Em]ấy nên chẳng nói em một [Am]lời.
Em ở trước [F]mắt nhưng cô ấy ở trong [G]tim không còn duyên [Em]bên nhau nữa em thôi [Am]kiếm tìm.
Vì em còn yêu [F]anh nên mới quan tâm đến vậy [G]mà
Vì còn yêu [Em]nên mong anh sẽ mãi luôn hạnh [Am]phúc anh à.
Chứ hết yêu [F]rồi còn gì đâu để bận [G]tâm nơi anh
Là ngày nắng [Em]ấm hay mưa giông em cũng [Am]đành.
Nhiều khi hỏi con [F]tim em sao ngu ngơ đến dại [G]khờ
Vì sao ngày [Em]ấy không trao yêu thương để rồi [Am]đến bây giờ.
Day dứt trong [F]lòng nhìn ai kia cùng anh [G]vui đắm say
Không trách anh [Em]được dẫu anh yêu người [Am]ấy.
Hiển thị bình luận