NƠI MIỀN KÝ ỨC
1. Ngỡ ngàng chân [Am] mây phía cuối chân trời [Am] xa
Ngơ ngác trong lạnh [Am] giá nơi mà tuổi đời nhạt [Em] nhòa
Hồn [Dm] hoang héo úa chong đèn [Em] đêm
Mà tiếc cho mình [G] đã không còn chung đôi lối [Em] về
Chia [C] xa đâu có nghĩa [Am] gì
Đâu có nghĩa [C] gì bởi yêu nhau là quyến [Em] luyến
Phải chăng tình đã [G] hết
Chấm dứt một mối [Em7] tình giấc mộng trơn sao mà [Am] thương.
ĐK
Cứ thế tiếc [Am] nuối một thời của ân [Am] tình
Một đời vẫn in [Am] hằn đâu mà dễ quên được [Am] nhau
Hoang vắng tâm [Dm] tư vết tình này ghi vào [C] nhớ
Nghẹn ngào lời vương [Em] vấn để rồi ai bước sang [Em7] ngang
Phút chốc bối [Am] rồi ngày người bước theo [Am] chồng
Vậy là hết thật [Am] rồi cho nguyện ước tan vào [Am] mây
Cho ướt mi [Dm] cay cho sầu dâng lên ngập [C] lối
Một miền tình đi [Em7] vắng để suốt đời ta nhớ [Am] thương.
2. Vậy là ta [Am] xa xa cách nhau từ [Am] đây
Đôi lứa không gặp [Am] nữa không còn nhớ không còn [Em] yêu
Bờ [Dm] môi không có những nụ [Em] cười
Mình bước qua lặng [G] lẽ thế thì thôi xin giã [Em7] từ
Yêu [C] nhau quấn quýt không [Am] rời
Giây phút êm [C] đềm bấy lâu nay còn đâu [Em] nữa
Hẹn nhau cùng sớm [G] tối
Người đã quên sao [Em7] người bỏ lại tình lên kiệu [Am] hoa.
Hiển thị bình luận