Capo 4
[Em]Nói anh nghe, chuyện gì vừa [Am]đến với em! [D]Người đàn ông hay đứng kế [G]em ngoài thềm?
[C]Nói với em mọi chuyện rồi [Am]sẽ ổn thôi [Am]rồi bỏ đi để em bơ [B7]vơ yếu đuối
[Am]Trước mắt em nụ cười này [D]của riêng em và đằng [G]sau lưng em có bờ vai [C]che chở em
Chẳng ai có [Am]thể biết là tôi [G]đã ở đó từ lâu [F#m7b5]đằng sau mỗi [B7]lúc em đau
Nụ cười em ấm [Em]áp hơn bất cứ ai Ánh [Am]dương nhẹ trong sớm mai
Khiến [D]cho người ta đắm lại để đến [G]quên cả đi đúng sai
Ánh [C]mắt đượm buồn tìm sự bình yên khiến [Bm]tôi như phát điên [E7]lên
Vì [Am]sao mỗi lần em đau tôi luôn phải [B7]nói “anh đây.”
[Em]Em hiểu mà phải không tại [Am]sao tỏ ra lúng túng?
Thế [D]giới của em có thể không như là [G]tôi hình dung
[C]Nhưng vì tôi thương em, thương [Bm]những điều bình thường [E7]nơi em
[Am]Có khi nào em nghĩ hai [D]ta tồn tại chỉ [Bm]ngẫu nhiên hay là [Em]ý gì đây?
Hiển thị bình luận