Ver 1:
[G] em ơi chuyện mình là gì [D] hỡi em
Mà [Em] sao lòng anh cảm thấy bơ [Bm] vơ quá vậy.
Chắc có [C] lẽ anh đã quá [D] hi vọng
Về tình [Bm] yêu mà em trao đến [Em] anh.
Có [Am] hay anh chỉ là một thay thế người [D] cũ. [D7]
[G] em ơi đoạn đường mình đã [D] bước qua
Kể anh [Em] nghe những điều em nghĩ về [Bm] anh lúc này.
Đối với [C] em anh chính là [D] người thương
Hay [Bm] chỉ là một kẻ [Em] tầm thường.
Lướt [Am] qua giữa cuộc đời này như bao người [D] khác. [D7]
DK:
Tình yêu vỡ [G] tan khi anh nhận thấy từng hồi trái [D] tim vơi đi trân thành.
Mọi ánh [Em] mắt trao nhau ngày ấy nay đã bớt [Bm] đi ấm áp thêm lạnh.
Biết bao [C] điều mà anh không [D] nói rồi trôi [Bm] qua lặng lẽ thêm [Em] một ngày.
Và cứ [Am] thế có một khoảng cách đôi [D] ta. [D7]
Từng lời nói [G] em nghe xa lạ quá, gạt đi hết [D] bao yêu thương anh từng.
Vậy có [Em] lẽ đến lúc để ta cho nhau lối [Bm] đi sau bao chịu đựng.
Thôi khép [C] lại chuyện mình tan [D] vỡ, để anh [Bm] thấy trong suốt cả [Em] quãng đường.
Anh luôn [Am] cô đơn trong [D] chính tình yêu của [G] mình.
Ver 2:
Lúc [G] mới quen người thầm trao ta hạt [D] vấn vương.
Rồi để [Em] cho lòng gieo cấy những yêu [Bm] thương lớn dần.
Hứa mãi C thương, sống với sự [D] trông ngóng
Rồi [Bm] vùi dập hết những [Em] hi vọng
Để [Am] em vô tâm bỏ lại anh với hoài [D] mong. [D7]
DK:
Tình yêu vỡ [G] tan khi anh nhận thấy từng hồi trái [D] tim vơi đi trân thành.
Mọi ánh [Em] mắt trao nhau ngày ấy nay đã bớt [Bm] đi ấm áp thêm lạnh.
Biết bao [C] điều mà anh không [D] nói rồi trôi [Bm] qua lặng lẽ thêm [Em] một ngày.
Và cứ [Am] thế có một khoảng cách đôi [D] ta. [D7]
Từng lời nói [G] em nghe xa lạ quá, gạt đi hết [D] bao yêu thương anh từng.
Vậy có [Em] lẽ đến lúc để ta cho nhau lối [Bm] đi sau bao chịu đựng.
Thôi khép [C] lại chuyện mình tan [D] vỡ, để anh [Bm] thấy trong suốt cả [Em] quãng đường.
Anh luôn [Am] cô đơn trong [D] chính tình yêu của [G] mình.
Hiển thị bình luận