Capo 3
[Am]Đêm khuya vầng trăng lẻ [G]loi [F]Sao băng lặng rơi giữa [C]trời
[F]Tuyết trắng cả đêm dài, [C]em đi chẳng trở lại [Dm]cô đơn vạnh quắng xót [E7]xa.
[Am]Bao nhiêu thề nguyện chúng [G]ta [F]Biết trước mình chẳng nói [C]ra
[F]Cho nhau ngàn lời hứa [C]Cũng chỉ để dư thừa [Dm]Giá như vẫn còn giá [E7]như.
Đành xem [Am]như cơn gió chưa [G]qua, chưa biết đến [F]nhau, mình chưa bắt [C]đầu.
Suốt những [F]năm tháng ấy, đã [C]làm phiền em, từ [Dm]nay sẽ không như [E7]vậy.
Cuồng điên [Am]yêu bất chấp, yêu [G]đến cố chấp, sau [F]cùng chẳng còn chúng [C]ta.
Lạ thay [F]sau chia tay, anh [E7]thích cô đơn thế [Am]này.
Hiển thị bình luận