Capo 2
[Am]Giữa nắng chiều con diều [C]căng gió, [F]giữa tiếng muôn cây hòa theo [G]bước chân.
[Am]Nguồn trà ấm đôi môi khẽ [C]run phút giây, tháng 5 đọa [F]đầy thắm bao ngọt bùi [G]mới đây.
Ai [Dm]đã đi qua đường đời ai [F]đã lênh đênh bao chặng đường.
Nụ [G]cười trong tim bao lâu [Am]hé nở, vì [F] ngọt sao như nói [G]cả thay [Am]lời.
Là [Am]em [F]em đã thương yêu những giọt [C]trà nồng ấm bao [Em]ngày.
Là [Am]em [F]em đã mong manh quá [C]nhiều phải [Em]không.
Hạnh [Am]phúc [F]nếu có thật không hay buồn [C]phiền với những mơ [Em]hồ.
Rồi [Am]đây [F]nhìn lại thời gian đã [C]qua thật [G]nhanh ta đã sai [Am]lầm.
[Am]Đâu những tiếng cười khi còn thơ [C]bé, [F]đâu những yêu thương mà ta [G]đã tin.
[Am]Lời mẹ ru giúp con vững [C]tin bấy lâu, bước qua ngày [F]dài trái tim chẳng còn [G]nỗi đau.
[Dm]Đếm mấy yêu thương [G]ùa về, đâu [F]biết dẫu mai sau có đi lạc đường.
1 [G]lần đôi chân em quên [Am]lối về, 1 [F]lần cho em đi [G]hết [Am]con đường.
Là [Am]anh [F]anh mang tình yêu mang nụ [C]cười, sưởi ấm tâm [Em]hồn.
Là [Am]anh [F]cho em nhận ra mỗi [C]ngày, được [Em]sống
Hạnh [Am]phúc [F]nếu có thật không hay buồn [C]phiền với những mơ [Em]hồ.
Rồi [Am]đây [F]nhìn lại thời gian đã [C]qua thật [G]nhanh ta đã sai [Am]lầm.
Hiển thị bình luận