Capo 2
[G]Cơn mưa ngày hôm qua Có làm [D]em buồn ?
[Em]Ngắm từng hạt mưa rơi Bỗng chốc lòng [Bm]thấy chơi vơi
Tại sao khi [C]ấy cánh tay lại [Cm]buông ?
Chẳng thể giữ [Bm]lấy em một giây bên [Em]mình
Cớ sao lặng [Am]thinh chẳng nói nên câu tiễn [D]biệt
[G]Đã mấy mùa hoa rơi, cớ sao chẳng [D]ai ngoảnh lại ?
[Em]Bao năm trời xa xôi, đau thương giờ [Bm]cũng phôi phai
Người từng đã [C]hứa sẽ quay về khi [Cm]hoa nở
Mà sao nay [Bm]cánh hoa tàn phai rụng [Em]rời
Bóng [Am]người vẫn khuất xa nơi, hoàng [D]hôn
Còn gì đau [G]hơn khi đánh mất em trong một chiều [D]đông cơn giông thét gào
Từng giọt kí [Em]ức tô lên mắt hoen nụ cười người [Bm]tan trong gió năm nào
Ngày rụng [C]rời theo tiếng [Cm]mưa Cuốn theo cả [Bm]bầu trời buông nhá [Em]nhem
Màn đêm xin [Am]hãy nhường nắng ở lại Để đừng phai [D]bóng em
Vì thầm thương [G]mưa bao năm tháng qua Sẽ không một [D]giây để nắng trong lòng
Nguyện thả thanh [Em]xuân trôi theo tiếng ca Để rồi bật [Bm]khóc khi em khuất xa
Ngày hôm [C]ấy, cả thế [Cm]giới như quay [Bm]cuồng khi tôi gặp được [Em]em
Cớ sao người [Am]đi vội quá để lại [D]đây cơn mộng dở [G]dang. [Cm] [G] [D]
Ver Rap 1
Buồn lắm phải [G]không ? Câu chuyện trong tim đã bao lâu chưa từng kể
Em muốn tự mình lo để tự do không cần [D]phải
Bước vào đời nhau Để tự làm mình đau như này mãi
Con đường giờ [Em]không thấy bóng em về Bỗng chốc có gió đông về
Em ơi về [Bm]sau thì đừng tin lời một ai Khi điều mình thấy rất khác câu thề
[C]Em ơi đừng lo mặc kệ [Cm]cho là giờ đây anh thế nào
[Bm]Tìm người yêu em thật lâu như là [Em]anh yêu từ tim đến tế bào
[Am]Tìm người ấy biết cách lắng nghe Và bên khi em chẳng [D]vui
Còn về riêng anh sẽ tốt thôi
Ver Rap 2
Đừng [G]tự làm mình khóc Lời nói từ nhau có lẽ ta đã không muốn [D]nghe gì
Khi mà ta chọn lặng im để nhau rời [Em]đi
Nhớ về em anh coi như thói quen Đi [Bm]tìm một mình khắp nơi trong bóng đêm
Đợi chờ hoài nhưng lại không thấy em
Lời [C]nói cả hai trong những lần cự cãi
Khiến bản [Cm]thân mỗi người Không muốn chịu việc này mãi
[Bm]Bước rời xa mà chẳng thèm nhìn lại khi
Giết [Em]chết cuộc tình vốn dĩ nó vẫn còn dài
Vứt [Am]hết kỉ niêm một trong hai khăn gói
Bước vào nơi đường tình ngoài kia trăm lối
Một trong [D]hai dừng lại chờ đợi người kia ghé thăm
Là khi trong anh biết xa nhau là bao tăm tối
Hiển thị bình luận