Mình [C]anh ngồi đây chờ mưa, nghe lòng tê [G]tái lạnh lùng.
Từng hạt [Am]mưa nhẹ rơi buồn tênh, tiếng mưa gợi [Em]nỗi đau.
Ngày [F]nào đôi ta bên nhau, mà [C]giờ chỉ còn anh đơn côi.
Người [Dm7]yêu ơi, sao em nỡ quên tình [G]anh.
Vì [C]đâu tình yêu vụt tan, xa tầm tay [G]với thật rồi.
Vì [Am]sao đành quên ngày xưa, tiếng yêu mình [Em]đã trao.
Để [F]chờ mai khi mưa rơi, lòng [C]anh bỗng nhói đau.
[Dm7]Em nơi đâu, có hay người [G]hỡi.
Chờ..cơn.. [C]mưa xua tan đi [G]những nỗi đau trong [Am]lòng.
Xua đi [Em]áng mây đen lạnh [F]lùng.
Anh [C]mơ một ngày, một [Dm7]ngày ta có [G]nhau.
Còn đâu.. [C]bao nhiêu câu ân [G]ái ngày xưa ta [Am]trao phút giây mặn [Em]nồng.
Chỉ có [F]anh.. và [C]tiếng nỉ non..và [Dm7]ngoài mưa vẫn [G]rơi vào nỗi [C]đau.
Hiển thị bình luận