ĐK: (Này con đâu [Dm] dám) Đâu dám mà [F] dâng lên Ngài lễ [Am7] vật [Dm] hèn.
Bàn [C] tay con lao [Bb] tác, từng [Gm] giọt mồ hôi rớt [A7] trên đồng [Dm] hoang, để [Gm6]như lễ vật tiến [Am] dâng.
(Này con đâu [Dm] dám) Đâu dám mà [F] dâng lên Ngài lễ [Am7] vật [Dm] hèn.
Đời [C] con bao gian [Bb] khó, từng [Gm] ngày vừa qua [A7] với bao khổ [Dm] đau, Chúa [Am7] ơi xin hãy dủ [Dm] thương [C7]
1. Ước mơ đời [F] con như [D7] là một đóa hoa [Gm] tươi, dâng [C7] Ngài vào những sớm [F] mai [Bb]
Ước mơ đời [A7] con như là nắng [Dm] chiều, ngọt [C] ngào yêu [A7] thương mà tiến dâng [Dm] Ngài.
ĐK: (Này con đâu [Dm] dám) Đâu dám mà [F] dâng lên Ngài lễ [Am7] vật [Dm] hèn.
Bàn [C] tay con lao [Bb] tác, từng [Gm] giọt mồ hôi rớt [A7] trên đồng [Dm] hoang, để [Gm6]như lễ vật tiến [Am] dâng.
(Này con đâu [Dm] dám) Đâu dám mà [F] dâng lên Ngài lễ [Am7] vật [Dm] hèn.
Đời [C] con bao gian [Bb] khó, từng [Gm] ngày vừa qua [A7] với bao khổ [Dm] đau, Chúa [Am7] ơi xin hãy dủ [Dm] thương [C7]
2. Ước mơ đời [F] con như [D7] là một cánh chim [Gm] kia, dâng [C7] Ngài là những tiếng [F] thôi Bb.
Ước mơ đời [A7] con như là sáo [Dm] chiều dịu [C] dặt đam [A7] mê mà tiến dâng [Dm] Ngài.
ĐK: (Này con đâu [Dm] dám) Đâu dám mà [F] dâng lên Ngài lễ [Am7] vật [Dm] hèn.
Bàn [C] tay con lao [Bb] tác, từng [Gm] giọt mồ hôi rớt [A7] trên đồng [Dm] hoang, để [Gm6]như lễ vật tiến [Am] dâng.
(Này con đâu [Dm] dám) Đâu dám mà [F] dâng lên Ngài lễ [Am7] vật [Dm] hèn.
Đời [C] con bao gian [Bb] khó, từng [Gm] ngày vừa qua [A7] với bao khổ [Dm] đau, Chúa [Am7] ơi xin hãy dủ [Dm] thương [C7]
Hiển thị bình luận