Capo 4
[G]Mới đó đã hai năm kể từ ngày [Dm]ta thôi không gặp [D]nhau
Mà bao nhiêu [Em]kí ức này cứ [D]theo anh qua từng [C]con phố
Cứ [Cm]đến bên anh từng [Bm]chiều vu vơ
Cứ [Am]khiến cho anh ngu [D]ngơ đến giờ
[G]Lắm lúc nhớ em nên anh vội chạy [Bm]qua nơi ta hay [D]đến
Rồi vô [Em]tư khóc ước nhòe như [D]thước phim ta vẫn [C]thường hay xem
Có lúc [Bm]buồn, có lúc [Em]vui, có lúc [Am]nhói, có lúc [D]đau
Đk:
Một điều mà anh đã [G]thấu nụ cười đằng sau cơn [B7]đau
Anh biết anh sai [Em]rồi, mà sao áng mây vẫn [D]cứ bồi hồi
Ngắm [Am]em từ sau bên [D]ai hạnh phúc dặn [Bm]lòng chỉ đau, đau [Em]thêm một chút
Người [Am]đó có hay phiền em, hay cùng em [D]đi qua từng con phố?
Chiều mưa anh [G]khóc ngồi một mình anh đơn [B7]côi
Vì sau khuất xa chân [Em]trời, vừa đó có em nay [D]xa mất rồi
Chỉ [Am]cần gần em, bên [D]em một phút lại [B7]là một đêm không [Em]em lạnh buốt
[Am]Anh biết anh đã sai, [C]anh biết anh đã [D]sai về bên anh [G]được không.
[Am]Anh biết anh đã ai, [C]anh biết anh sai [D]rồi, xin em về [G]bên anh.
Hiển thị bình luận