Capo 1
Về nơi [C]đây để thấy bình [G]yên, một màu [Bb7]xanh bao la ngút [Am]ngàn.
Về nơi [F]đây biển bạc rừng [G]xanh, thân [Dm]thương mảnh đất cuối [G]trời.
Ngọt ngào [C]trong câu ca mẹ [G]ru, dẫu trải [Bb7]qua biết bao thăng [Am]trầm.
Nhờ bàn [F]tay cha ông dựng [Dm]xây, để hôm [G]nay quê hương đẹp [C]giàu.
Cà [F]Mau mảnh đất cuối [Em]trời, từng ngày [Dm]đang thay [G]màu áo [C]mới.
Rộn [F]rã phố xá đông [Em]vui, như con [Dm]thuyền căng buồm no [G]gió...
Đẹp biết [C]bao quê hương của [G]tôi.
Biển trời lộng [Em]gió sức sống căng [Am]tràn.
Về đây nghe [F]gió ru câu bình [G]yên.
Với chân [Dm]tình con người nơi [G]đây.
Đẹp biết [C]bao quê hương của [G]tôi.
Dù đi muôn [Em]nơi tôi vẫn nhớ [Am]về.
Nhớ thật [F]nhiều nơi đây, tình [Em]đất, tình người.
Thương thật [Dm]nhiều nơi đây Cà [G]Mau trong [C]tôi !
Hiển thị bình luận