Capo 2
Dù [Am]cho có cố gắng ra sao cũng [Em]chẳng thể nào bên em
[F]Vẫn ánh mắt nụ cười nhưng trong [C]anh chỉ còn là quá khứ [E7]thôi
Một [Am]mình cô đơn trống vắng dù [Em]khóc cũng không thể nào quên
Biết là [F]sai [E7]nhưng chẳng thể quay [Am]lại
Thà đừng [Am]cố gắng để phải bắt đầu thì có [Em]lẽ chẳng phải đau thế này
Giờ mọi [F]thứ đã an bài hà cớ phải [C]nghĩ để càng thêm [E7]nhớ
Vì lúc [Am]trước ấy đã quá vội vàng giờ ký [Em]ức chẳng thể nào xóa nhòa
Chẳng thể [F]quên đi [Em]được hình bóng [Am]một người
Hiển thị bình luận