Capo:2
1. Mới vào [Am] xuân chợt lòng khô héo
Cuốn bay [Dm] theo một cánh chim [G] vèo
Tôi thấy [Am] đời vực sâu nước [C] mắt
Có buồn [E7] không hỏi bóng hình nhân
Mới làm [Am] quen ngày dài năm tháng
Ngón tay [Dm] tôi hụt hẫng cung [G] đàn
Nơi xứ [Am] người lạ xa rao [C] bán
Có buồn [E7] không đời là nấm mộ [Am] xanh.
ĐK:
Từ khi [Dm] biết xa quê nhà yêu dấu
Trái tim [E7] tôi nhịp buồn theo nỗi [C] lo
Nhớ Hà [Am] Nội rồi lại nhớ Cố [E7] đô
Nhớ Sài Gòn mái nhà tôi mưa vỗ.
Lòng tôi [Dm] đó bao nhiêu là khốn khó
Chút quê [E7] hương lạc loài trong áo [C] cơm
Nhớ mẹ [Am] già chợt thèm miếng chuối [E7] thơm
Miếng ngọt ngào là nước mắt cô [Am] đơn.
2. Đã từ [Am] lâu nằm vùi trong đất
Tiếng thiên [Dm] tai dù đã an [G] bài
Tôi có [Am] lần hỏi han trang [C] sách
Sách buồn [E7] không ôm bụi cũ thời gian.
Lúc mừng [Am] vui là lời trăn trối
Tóc xanh [Dm] tơ sợi rớt ngang [G] đời
Tôi có [Am] lần tự dưng bối [C] rối
Bỗng thấy [E7] đời chợt dễ ghét [Am] thương.
Hiển thị bình luận