Đêm đã dần [F]trôi có phải đây [C]là giờ ta xa [F]cách
Ai biết hai [Dm]mình lặng yên cúi [C]đầu chờ câu nói thương [F]yêu
Em [A#]nghe không ngoài kia, trời Đông đã lên [F]rồi
Bao lớp người [Am]đi
Đầu mây chân [Dm]gió vai nặng gánh sông [Am]hồ
Còn bao lâu [Gm]nữa xin em thôi hờn [C]dỗi.
Đây gói hành [F]trang xếp lại cho [C]tròn để anh đi [F]nhé
Xin chớ u [Dm]buồn vì trong những [C]ngày dài anh vắng xa [F]em.
Hôm [A#]nay tay cầm tay mình chưa nói chi [F]nhiều
Trong lúc tạm [Am]xa
Rồi trong đêm khuya [Dm]vắng em trở giấc mơ [Am]màng
Là [Gm] khi em [C]thấy nhiều ước [F]mơ.
Anh [A#]xin trời [Bdim]đừng cho mưa rơi [Eb]rơi
Đừng [Gm]cho lệ [A#]hoen bờ mi người [F]ấy
Nếu biết xuân không [A#]sang thì dám mơ chi [F]nhiều
Mà một khi anh [Am]đã hứa yêu em
Vì [Dm] đời còn những lúc sum [Am]vầy
Xá [Gm]chi bao [C] cách ngăn sau [F]này.
Giây phút biệt [F]ly chớ để tâm [C]hồn nặng câu lưu [F]luyến
Anh hứa đem [Dm]về mùa xuân bất [C]tận nở trên má môi [F]em
Nhưng [A#]xin em đừng quên từng đêm súng vang [F]về
Trong giấc ngủ [Am]say
Là khi anh [Dm]đã dâng cuộc sống cho [Am]đời
Và [C] cho đôi lứa đẹp ước [F]mơ.
Hiển thị bình luận