[Am]Có khi nào [F]em bỗng thấy [C]lạc lõng giữa đám [G]đông.
[Am]Có khi nào [F]sợ hãi thấy [C]mình em giữa cơn [G]giông.
Lặng nhìn [Am]quanh, đứng [F]chơi vơi một mình, màn [C]đêm như vỡ [G]tan.
Lặng tìm [Am]quanh, đôi [F]mắt ai vô hình, tìm [C]nơi xa quá [G]xa.
Tôi chợt [Am]xa há, tôi chợt [F]xa há, chợt [C]xa hơi ấm trên [G]môi.
Tôi chợt [Am]quên hết, tôi chợt [F]quên hết, chợt [C]quên ký ức trong [G]tôi.
[Am]Có khi nào [F]là mãi mãi, [C]có nỗi sầu còn [G]vương.
[Am]Mỗi đêm dài [F]lại thức giấc, [C]bình minh sang vội [G]vàng.
Nhẹ nhàng [Am]thôi nhé, những [F]bước chân em về, thời [C]gian lặng lẽ [G]trôi.
Dịu dàng [Am]thôi nhé, như [F]dáng em đi về, giờ [C]nơi đâu rất [G]xa.
Hát lại ĐK 1.
Em chợt [Am]xa há, em chợt [F]xa há, và [C]mang vỡ nát qua [G]tôi.
Em chợt [Am]quên hết, em chợt [F]quên hết, chợt [C]quên ký ức trong [G]tôi.
[Am]Xa .... [F]há, [C]xa hơi ấm trên [G]môi.
[Am]Quên .... [F]hết, [C]quên ký ức trong [G]tôi
[Am]Xa .... [F]há, [C]xa hơi ấm trên [G]môi.
[Am]Quên .... [F]hết, [C]quên ký ức trong [G]tôi
Tôi chợt [Am]xa há, tôi chợt [F]xa há, chợt [C]xa hơi ấm trên [G]môi.
Em chợt [Am]quên hết, em chợt [F]quên hết, chợt [C]quên ký ức trong [G]
Hiển thị bình luận