Phi Nhung : Bbm
Miền Cần [Am]Thơ gạo trắng nước [C]trong,
vui niềm [D]vui ấm no cuộc [Am]sống.
Miền Đồng [C]Tháp ruộng lúa mênh [Em]mông,
yêu tình [G]yêu thắm duyên mặn [Am]nồng.
Ai qua Tiền [Am]Giang xuống phà Mỹ [D]Thuận.
Ai đi Hậu [F]Giang đến [G]bắc Cần [Am]Thơ.
Đi về Minh [Am/D]Hải hay đi về Kiên [C]Giang.
Đi về Sa [Em]Đéc hay là về An [Am]Giang.
Miền Tây [Am]ơi! Vựa lúc miền [F]nam hai mùa mưa [C]nắng[Em]
Miền Tây [Dm]ơi! Sông nước Cửu [Em]Long chín nhánh phù [F]sa [Am],
Đất [G]lành khắp chốn nở [Dm]hoa[Em]
vun bồi mạch [G]sống mượt mà môi [Am]em.
Vầng trăng [Am]lên theo bước chân [C]đi,
qua đường [D]quê mấy nhịp cầu [Am]tre.
Hàng cây [C]xanh in bóng nghiêng [Em]che,
quanh vườn [G]ao đóm khuya lập [Am]lòe.
Ai đi miền [Am]xa nhớ về quê [D]nhà.
Thăm con đường [F]xưa bến [G]cũ miền [Am]Tây.
Tiếng cười giọng [Am/D]nói trong có tình thân [C]thương,
câu hò câu [Em]hát nghe dạt dào quê [Am]hương
Hiển thị bình luận