1. [Dm] Trắng như màu [Bb] áo em thường [C] khoe ngày [A7] nào
Và [Gm] trắng như thuở [C] ấy khi mình biết [F] yêu
Màu [D7] nắng hay màu áo ai nhớ [Gm] được
Tình yêu vẽ [Dm] nên cho mình những giấc [A7] mộng cuộc sống êm [Dm] đềm.
2. [Dm] Trắng như màu [Bb] mắt ta nhìn [C] nhau ngại [A7] ngùng
Một [Gm] sớm em đã [C] đến hay đã cách [F] xa
Và [D7] trắng khi lời nói bao dối [Gm] gian
Rồi nghe tiếng [Dm] ai rất vội bước ra [A7] khỏi cuộc sống đôi [Dm] lứa.
ĐK1:
Màu [Dm] trắng như mảnh giấy khi ta viết [Gm] lên
Bao lời [C] hứa hay bao dối [F] gian [A7]
Màu [Dm] trắng khung cửa cũ em đã bước [Gm] ra chưa kịp [C] khép
[Bb] Và em đã xóa đi bao nhiêu [Bm] lời hứa [G] thề [A7] mới hôm [Dm] nào.
3. [Dm] Trắng như cuộc [Bb] sống anh và [C] tôi giờ [A7] này
Cùng [Gm] vẽ nên tình [C] mới với người khác [F] thôi
Người [D7] ấy bây giờ tôi đang yêu rất [Gm] nhiều
Trả em ái [Dm] ân tội tình trắng như cuộc [A7] đời sẽ đem [Dm] theo
ĐK2:
Một [Dm] sớm khung cửa cũ khi em khép [Gm] lại
Tôi còn [C] nhớ hay tôi đã [F] quên [A7]
Chỉ [Dm] thấy khung trời mới khi tôi bước [Gm] vào cũng màu [C] trắng
[Bb] Đầy những ánh sáng ôi sao tuyệt [Bm] vời với [G] hạnh [A7] phúc sau [Dm] cùng.
Hiển thị bình luận