1. Đêm trắng [Em] đêm chong đèn tôi [B7] viết những chuyện xưa bọn [Em] mình
Ngày anh với [C] tôi như hình với [Am] bóng kết thân đôi đầu [Em] xanh
Đón nhau khi bình [Am] minh gối tay nhau tàn [Em] canh
Nhìn đời bằng [B7] ánh mắt ân tình sáng long [Am] lanh
Vào đời bằng [C] tiếng hát chân [D] thành nhớ không [G] anh
Nghĩ [B7] gì lá xa [Em] cành.
ĐK: Thời [G] gian thấm thoát thoi [Bm] đưa tuổi thơ ấu còn đâu [Em] nữa
Mỗi người một [Am] phương xa xôi càng [B7] thêm nhớ thương thương nhớ khôn [Em] lường
Giờ còn một [G] bóng với [Em] trọn niềm ước [Am] mong
Biền biệt một [C] bóng, đếm [D] từng cơn gió [G] đông
[E7] Anh nhớ tôi [Am] mong khi lá thu [C] vàng bao lần [B7] rơi anh biết [Em] không.
2. Tôi nhớ [Em] anh, như người yêu [B7] nhớ những buồn vui cuộc [Em] đời
Đường ai nấy [C] đi hai người hai [Am] lối biết thương nhau mà [Em] thôi
Ấu thơ đi về [Am] đâu để mưa hay mùa [Em] ngâu
Lòng mình thì [B7] muốn níu ân tình mãi anh [Am] ơi
Mà đời là [C] suối nước vô [D] tình vẫn êm [G] trôi
Tiếc [B7] gì cũng qua [Em] rồi.
ĐK: Đời [Em] anh đã bao năm gió [C] sương gót chân in chiến [B7] trường
Làm [Am] quen với đêm canh gió [C] lộng, với mưa [B7] khuya núi [Em] rừng
Đời tôi ngày [Em] ngày khi chiều chết trên đường [C] phố
Giọng ca nhịp [Am] đàn mong gửi tám hướng tâm [G] tư
Dù xa nhau anh [Em] ơi, lòng ta luôn nhớ [C] đời, thì chờ mong còn [Em] dài
2. Mai anh đi [Em] rồi, làm sao tôi ngăn được, thà [G] vui đi cho trót đêm nay
[Em] Nhiều lần mình trắng bàn [Am] tay, như chuyện xa xưa [B7] ấy, xin đừng nhớ hay [Em] buồn
Đôi [Em] ta không sống vì [G] nhau khi kẻ ở người [C] đi, thôi thương tiếc làm [B7] chi
[Em] Mình về ngõ tối hai [Am] nơi, có vài vì sao [B7] rơi, đêm hò hẹn hết [Em] rồi
Hiển thị bình luận