Capo 3
[Am]Chợt bỗng thấy khóe mắt vương những [Em]giọt cay cay,
[Dm]Vội buông tay yêu [G]thương em vừa [C]chạm lấy.
[Am]Sợ vết cứa ký ức của cái [Em]ngày xưa ấy,
[Dm]Ngày mà chúng [Em]ta trở thành người [Am]cũ.
[Am]Dù nhắm mắt cũng thấy bao hình [Em]hài thân quen,
[Dm]Nhìn nơi nao cũng [G]thấy cả [C]trời thương nhớ.
[Am]Trời hôm nay không nắng, nghe mưa [Em]về thì thầm lo lắng,
Biết [Dm]giờ này, có [Em]ai quan tâm người [Am]không ?
ĐK:
Người đã cùng tôi [C]qua những nhọc nhằn cố chấp vá [G]tương lai,
Giờ đây mọi thứ [Am]vững chãi, kẻ bước ra đi người [Em]ở lại.
Tiếng quên anh em [F]nói được, ngại ghê em không thể [Em]làm được,
Yêu quá sâu [Dm]đậm thì quên lối [Em]nào cũng là [Am]đậm sâu.
Vài ba lời thương [C]úa cũ, rẻ ôi chẳng đặng giá [G]ba xu,
Nhạt nhòa vậy thôi [Am]cũng đủ, em ấp em ôm vào [Em]giấc ngủ.
Đã cũ sao vẫn [F]còn yêu? Đợi trông mong ai thấu [Em]ai hiểu ?
Giữa chốn mịt [Dm]mù, còn một kẻ [Em]ngu, yêu lại [Am]người cũ.
Hiển thị bình luận