Điệu Ballad
Người yêu [C]ơi, hãy [Em]nói con đường anh sẽ [Am]qua
Và em sẽ [F]chờ, và em sẽ [G]đợi
Dù cho gió [Em]mưa giăng [F]kín khiến em không [G]tìm được thấy đường [C]anh
Và để em lạc [F]trong đêm tối tăm [G]
Này người yêu ơi [C]có biết [Em]em buồn em lẻ [Am]loi
Đường đi quá [F]nhiều rồi mà sao vẫn mịt [G]mờ
Mà sao vẫn [F]không tìm [Em]thấy lối ra con [G]đường hạnh phúc đời [C]em
Giờ em mới [F]biết con đường [F]đó chính là [C]anh.
[Am]Người [G]yêu [C]ơi! Xin [Dm]anh đừng [Dm]đi quá vội [C]
[Am]Chờ [G]em [C]nhé anh, rồi ta [F]sẽ cùng sánh [G]đôi.
Người yêu dấu hỡi [C], [Em]anh mãi là mặt [Am]trời
gạt đi bóng tối [F]xót xa [G]trong cuộc đời em [C]
Người yêu dấu [C]hỡi, dẫu cho [G]muôn ngàn sau [C]em mãi đợi [C]
vì em biết rằng [A]con đường hạnh phúc [G]là anh. [C]
Hiển thị bình luận