1. Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì [Gm] đâu cho quê hương ta nào
Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu
Ngoài bàn [F] tay một bàn tay [Dm] trắng vết nhăn ngày [A7] tháng.
Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì [Gm] đâu cho quê hương ta nào
Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu
Ngoài khổ đau chất [Gm] lên cao [F] như non [A7] cao trong [Dm] đời.
ĐK:
Chẳng [Bb] lẽ ta [Dm] cho manh áo tả [Gm] tơi
Khi quê [G7] hương đang [C] rách nát tơi [F] bời
Chẳng [Dm] lẽ ta [C] cho cuộc sống xác [F] xơ
Khi quê [A7] hương mất mát quá nhiều [Dm] rồi.
Chẳng [Bb] lẽ ta [F] cho nụ cười héo hon
Khi quê [C] hương đang sống phút đau [F] buồn
Chẳng [Dm] lẽ ta [Gm] cho dòng nước mắt trong
Khi quê [A7] hương đã khóc bao năm [Dm] ròng.
2. Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì [Gm] đâu cho quê hương ta nào
Còn gì [Dm] đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu ngoài buồng tim
Đầy lời [F] ca lời ca tha [Dm] thiết với cây đàn [A7] ốm.
Này buồng [Dm] tim ta cho quê hương nhé
Này lời [Gm] ca ta cho quê hương này
Này đàn [Dm] ta ta cho quê hương nốt
Đấy bao nhiêu gia tài của người điên của người đau
Của tình thương vuốt [Gm] ve quê [F] hương trong [A7] cơn đau [Dm] buồn.
* Đấy bao nhiêu gia [Dm] tài của người điên của người đau
Của tình thương vuốt [Gm] ve quê [F] hương trong [A7] cơn đau [Dm] buồn
Chỉ còn buồng [Gm] tim này tràn đầy lời ca say
Chỉ còn chiếc [A7] đàn đấy ta cho quê [Dm] hương.
Hiển thị bình luận