Verse 1:
[G]Viết lên bao nhiêu câu chuyện [G7]vẽ lên thật nhiều mối duyên
Trên [C]cao trăng tròn cuội nói [G]với chị Hằng
Nhìn [A7]xuống nhân loại mà [D7]khóc thương trầm thăng
[G]Đã mấy mươi năm trăng rằm [G7]vấn vương mãi một chuyến thăm
Ra [C]đi âm thầm trong [G]cơn mưa dầm
Em [A7]mang hết tình còn [D7]anh với duyên mình
ĐK:
[G]Trách duyên trời đã khiến ta xa rời
[G7]Dẫu chuyện đời nhiều lắm cũng qua thời
[C]Ngày mình cùng dắt nhau qua [G]cơn bĩ cực
[A7]Giờ thì hồi thái lai chưa [D7]đến, tơ duyên đã đứt
[G]Dưới ánh đèn soi sáng khắp phố phường
[G7]Có bao người dìu nhau đến cuối đường
[C]Một mình vẫn bước đi như [G]bao ngày thường
[A7]Nhẹ cười cùng bóng [D7]trăng rối [G]lòng tơ vương
Verse 2:
[G]Gió cuốn chân mây không rời [G7]chứng nhân cho nàng với tôi
Ông [C]Tơ Bà Nguyệt se [G]duyên nhân loại
Bao [A7]nhiêu giai thoại thì [D7]bấy nhiêu chuyện tình
[G]Đã mấy mươi năm trăng rằm [G7]vấn vương mãi một chuyến thăm
Ra [C]đi âm thầm trong [G]cơn mưa dầm
Em [A7]mang hết tình còn [D7]anh với duyên mình
ĐK:
[G]Trách duyên trời đã khiến ta xa rời
[G7]Dẫu chuyện đời nhiều lắm cũng qua thời
[C]Ngày mình cùng dắt nhau qua [G]cơn bĩ cực
[A7]Giờ thì hồi thái lai chưa [D7]đến, tơ duyên đã đứt
[G]Dưới ánh đèn soi sáng khắp phố phường
[G7]Có bao người dìu nhau đến cuối đường
[C]Một mình vẫn bước đi như [G]bao ngày thường
[A7]Nhẹ cười cùng bóng [D7]trăng rối [G]lòng tơ vương
Hiển thị bình luận