Lâu [F]rồi anh không nhắc đến em, [C]dù vẫn giữ những thói quen,
Đi [Bb]đúng con đường dẫn ngang qua nhà [Am]em mỗi ngày.
Dù [Bb]đường quanh co có xa [C]hơn, nhưng trong [Am]lòng anh vẫn muốn [Dm]luyến lưu
Một [Gm]chút liên quan nhỏ giữa cuộc [C]đời hai ta.
Nghe [F]bạn em nói cũng đã lâu, trong [C]phòng em giờ chẳng thấy nữa đâu
Những [Bb]món quà, những [F]khung hình, những [Gm]gì gợi nhắc [C]chúng ta.
Con [Bb]tim lại cứ thấy [C]nhói lên, hay anh [Am]chưa chấp nhận được [Dm]điều đó ?
Quá [Gm]khứ vĩnh viễn chỉ là những gì đã [C]rời xa quá xa ...
Hãy để cho [Bb]anh yêu thêm một lần, để cho [Am]anh trôi ngược dòng thời gian.
Để ở [Gm]nơi cuối đường vẫn [C]có em đang ngóng [F]đợi chờ anh đi qua.
Chỉ tiếc ta [Bb]đâu thể nào giữ lại, những khoảnh khắc [Am]đẹp chỉ tồn tại nơi kí ức thôi.
Nơi anh [Gm]vẫn nâng niu, cho đến [Am]khi nào còn có [D7]thể ...
Hãy nói em [Bb]đã quên anh được [C]rồi, đã rất [Am]lâu em thấy lòng [Dm]ngừng đau.
Để cho [Gm]anh chấp nhận mọi t[C]hứ cũng đã phai [F]mờ chẳng còn ngu ngơ.
Chạy mãi qua [Bb]bao lần con đường [C]xưa,
Tìm kiếm chi [Am]nữa những hoài mong như [Dm]giấc mơ trưa ?
Dẫu vẫn [Gm]mơ đấy thôi, nhưng biết [Am]con đường đã chia [D7]lối.
Hiển thị bình luận