Capo 4
Ngày xưa [G] ấy, lúc mới bên nhau sao thật [Em] bình yên
Để giờ [Am] đây, riêng anh nhận lấy chỉ toàn [D] những đắng cay
[G] Nhớ hôm nao, em đã nói đôi ta sẽ [Em] mãi bên nhau đến trọn đời
Nhưng anh nào [Am] đâu biết được, [D] sau lưng em đã coi anh như [G] một trò đùa
ĐK:
Người luôn che chở [C] em, quan tâm em là [D] anh
Người bên em mỗi [Bm] khi em vui buồn [Em] là anh
Vậy tại sao cất [Am] bước ra đi không một lời [D] nói
Rồi em hạnh [G] phúc trong vòng tay ai không phải [D] anh?
Trò đùa ấy có [C] quá vô tâm phải không [D] em
Liệu rằng khi mất [Bm] đi em có còn hối [Em] tiếc
Chấp nhận mất [Am] em còn hơn tự làm [D] tổn thương mình nhiều [G] hơn.
Hiển thị bình luận