Capo 4
Ta tự [Am]hào là thầy thuốc Việt [Dm]Nam
Chăm sóc bệnh [G]nhân ân cần khuya [C]sớm
Vượt hiểm [G]nguy xua màn đêm bất [F]hạnh
Ta là [G]người chăm sức sống sinh [C]linh.
Ta tự [Am]hào là thầy thuốc Việt [Dm]Nam
Là đóa hoa [G]thơm giữa mùa xuân đất [C]nước
Sóng gió không [G]ngăn thuyền ta lên phía [F]trước
Tập thể an [Em]vui bao lớp lớp [Am]người.
Còn nhớ quê ta khi [Am]xưa tập học rèn chìm trong tăm [C]tối
Tổ quốc sang trang hôm [Dm]nay tươi anh hồng nở trang sách [Am]mới
Đường vinh quang ở [C]phía trước gọi bao nhiêu lớp [Dm]người
Lòng kiên [F]trung và tri thức đi xây đắp ngày [Em]mai
Còn ghi sâu lời bác [C]nhắc rằng lương y như mẹ [Dm]hiền
Bằng lương [Em]tâm và y đức ta luôn luyện [Am]rèn.
Nghề y [Em]ta thật cao quý tự hào là thầy thuốc Việt [Am]Nam.
Hiển thị bình luận