Capo 4
1. Ngày em [Am] nói bên anh em không [C] còn hạnh phúc.
Anh đã [G] cắn chặt môi, không giữ [Am] em ở lại
Níu kéo được gì đã [C] biết như thế
Gượng cười [G] cho em nhẹ nhàng bước [C] đi.
Một [F] nửa con tim đã [G] trao em rồi
Một [Em] nửa hạnh phúc cũng [Am] theo người rồi
Anh chỉ [F] giữ lại một nỗi [G] đau, cho riêng [Am] mình.
2. Đành phải [Am] tập làm quen với một [C] cuộc sống mới
Tập làm [G] quen những khi không có [Am] em bên cạnh
Nay xa lạ rồi, chẳng còn [C] những tiếng nói
Tập quên [G] đi những quan tâm lúc [C] xưa.
Tập [F] xoá ký ức để [G] không phải buồn
Tập [Em] vô tâm để có thể [Am] quên một người
Và phải [F] tập gọi tên em [G] nay là người xa [Am] lạ.
ĐK:
Một nửa con [Am] tim là cả thế [Em] giới
Một nửa hạnh [F] phúc gom hết [G] bao nụ [C] cười
Gửi cho [Dm] em mang đi về [Am] nơi xa xôi
Giữ lại cho [F] anh hai chữ lẻ [E7] loi.
Ở nơi [Am] ấy em hãy hạnh phúc [Em] nhé
Từng đêm anh [F] vẫn chúc [G] em yên [C] bình
Hãy để [Dm] anh tập quen với những [Am] điều không em
Và tập [F] sống với nỗi xót [G] xa cố quên người [Am] xa lạ.
Hiển thị bình luận