1. Ngày xưa còn [C] thơ tôi thầm [E7] mơ đến đêm giáng [Am] sinh
Hạnh [C] phúc với những món [F] quà bé [C] xinh, dễ [Dm] thương
Nào ngờ [E7] đâu chính đêm đông [Am] này một hài nhi [G] sinh ra cho trần [Am] thế
Ðó mới chính là [Dm] món quà yêu [G] thương.
ĐK1:
[C] Cớ sao vì chúng ta Ngài [Dm] tuôn huyết láng lai
[G] Cớ sao vì chúng ta Chúa [C] chết cách đau đớn
Cũng [Am] bởi ta Ngài phó con một [Dm] không tiếc nuối chi
[G] Lý do Ngài đến cũng vì [C] ta.
2. Rồi từng [C] ngày trôi qua tôi [E7] thấu ý nghĩa món [Am] quà
Hiểu [C] rõ hơn những [F] gì Chúa [C] đã vì [Dm] tôi
Vào một [E7] đêm tối mây giăng [Am] mờ ngoài trời âm [G] u sương rơi lạnh [Am] giá
Xót thương cho người tội [Dm] lạc bước nhà [G] Cha
ĐK1:
[C] Cớ sao vì chúng ta Ngài [Dm] tuôn huyết láng lai
[G] Cớ sao vì chúng ta Chúa [C] chết cách đau đớn
Cũng [Am] bởi ta Ngài phó con một [Dm] không tiếc nuối chi
[G] Lý do Ngài đến cũng vì [C] ta
* Hai [G] tay mang dấu đinh ngọn giáo đâm [D] hông Ngài
Bọn lính [F] đem Ngài đóng trên thập giá với [C] mão gai đâm
Chịu [Eb] đớn đau lời đắng cay cười [G] chê cách nhục [Em] nhã
Nhưng mặt [G] Chúa vẫn bừng [Am] sáng tiếng yêu [D] thương
Vì [G] tôi.
ĐK2:
Hỡi [C] Chúa ôi vì cớ sao Ngài tuôn [Dm] huyết láng lai
[G] Phải chăng vì cớ tôi thân Chúa [C] nát tan còn chi
Ðến với [Am] thế gian Ngài xót thương tội [Dm] nhân đã hy sinh
[G] Lý do Ngài đến cũng vì [C] ta
Hiển thị bình luận