[E]Kìa tuyết bay ngang
trời,[E]nhìn tuyết rơi trắng chân trời
[A]Môi hồng tươi thắm hoa đỗ quyên,
Rực rỡ bên triền núi [B]hoàng Liên Sơn cao vút
[E]Nắm tay bạn bè
Sưởi [E]ấm khi tuyết rơi lạnh,
[A]Nhớ thời thơ ấu hai chúng mình
Cùng ném tuyết nhau vui [B]đùa
[E]Kìa tuyết bay ngang trời, [E]
nhìn tuyết rơi khắp chân trời
Tựa [A]môi hồng tươi thắm hoa đỗ quyên
Cùng ném tuyết nhau vui [B]đùa.
Dù cho hoa [E]đỗ quyên tàn,
Dù cho [A]tuyết rơi hoài,
Tình thân [C#m]chúng ta [B]mãi luôn bên nhau. [A]
Rồi một ngày ánh [E]nắng vàng,
Xa xa chải khắp tận chân [B]trời,
Trong vòng tay [C#m]bạn bè, [E]
Nâng niu [A]giấc mơ tuyệt vời,[B] hoa tuyết [E]lạnh.
[E]Trăng rơi thác bạc,
Kèn [E]môi gọi nhau vang rừng,
[A]Như gọi trong giấc mơ sâu thẳm,
Cầu mây nghiêng ngả trong [B]mây.
[E]Kìa tuyết bay ngang trời,
nhìn [E]tuyết rơi khắp chân trời.
Chợt [A]mơ thời thơ ấu hai chúng mình
Hình bóng tuổi [B]thơ khắc sâu.
Mùa Đỗ quyên khoe hương [E]sắc thắm hồng,
Như môi [A]thắm đang cười,
Như đôi [C#m]mắt ai [B]lan trong rừng hoa. [A]
Tỏa [B]hương thơm ngát [E]ngất ngây,
Tuyết trắng xóa tuyết [D#m]tuyệt vời.
Ta luôn luôn cười [C#m]vui.
[E]Hai ta nắm tay trong tay [B](nhau)
Dù [Em]cho bão,
Dù cho [C#m]bão phá tan rừng,
Dù cho [B]thác thác quận tung trời
Hiển thị bình luận