ÐK:
[C]Khi Chúa thương gọi tôi về, hồn tôi hân [F]hoan như trong một giấc [G]mơ.
[C7]Miệng [F]tôi nức vui tiếng [C]cười, lưỡi [Am]tôi vang lời ca [C]hát.
Ngàn [F]dân tung [Dm]hô: tôi [F]thật [G]vinh [C]phúc
1.
Khi dân Sion qua [G]khỏi kiếp lưu [C]đày,
[Em]tôi [Am]vẫn cứ như [Dm]còn sống [D]hoài giấc mơ triền [G]miên.
Hôm [C]nay chư dân loan [G]truyền với nhau [C]rằng
[Em]Thiên [Am]Chúa rất nhân [Dm]từ đã [D]làm biết bao kỳ [G]công.
3.
Báo [C]nhiều anh em lưu [G]lạc chốn quê [C]người,
[Em]xin [Am]Chúa dẫn đưa [Dm]về như [D]dòng nước xuôi miền [G]năm.
4.
Gieo [C]trong đau thương sẽ [G]gặt giữa vui [C]mừng,
[Em]đi [Am]khóc lóc u [Dm]sầu sẽ [D]về giữa muôn lời [G]ca.
Hiển thị bình luận