VCó những niềm riêng làm sao nói [A]hết [F#m]
Như mây như [A7]mưa như cát biển [D]khơi [Bm]
Có những niềm [Bm7]riêng làm sao ai [E]biết [D]
Như trăng trên [E]cao cách xa vời [A]vợi. [E7]
[A]Có những niềm riêng lệ vương khoé [A]mắt [F#m]
Như cây sau [A7]mưa long lanh giọt [D]sầu [Bm]
Có những niềm [Bm7]riêng làm tim thổn [E]thức [D]
Nên đôi môi [E]xinh héo hon nụ [A]cười. [E7]
Này niềm [A]riêng như [C#m]nước vẫn đầy [F#7]vơi [Bm7]
Đâu đây vang [A7]vang tiếng buồn gọi [D]mời [Bm]
Ôi nỗi [Bm7]sầu đong chất [E]ngất [D]
Như một [C#m7]ngày như mọi [Bm7]ngày
Như vạn [E]ngày không thấy đổi [A]thaỵ. [E7]
Có những niềm riêng lòng không muốn [A]nhớ [F#m]
Nhưng sao tâm [A7]tư cứ luôn mộng [D]mơ [Bm]
Có những niềm [Bm7]riêng gần như hơi [E]thở [D]
Nuôi ta cô [E]đơn nuôi ta đợi [A]chờ. [E7]
Có những niềm riêng một đời dấu [A]kín [F#m]
Như rêu như [A7]rong đắm trong biển [D]khơi [Bm]
Có những niềm [Bm7]riêng một đời câm [E]nín [D]
Nên khi xuôi [E]tay còn chút ngậm [A]ngùi. [D] [A]
Hiển thị bình luận