[Em]Anh dù [G]biết trái [Bm]tim chẵng thể chia [D]đôi
[Am9]Mà sao vẫn [C]cứ tham lam hỡi [G]người.
[Em]Anh dù [C]nói trái [Bm]tim chỉ có em [D]thôi
[Am9]Mà sao vẫn [G]mơ về hình bóng [Em]ai.
[Em]Anh là [G]thế, thế [Bm]gian cũng giống như [D]anh,
[Am9]Đàn ông ai [C]chẵng tham lam hỡi [G]người,
[Em]Yêu một [C]lúc đến [Bm]hai ba bốn năm [D]cô,
[Am9]Rồi cho yêu [G]như vậy là mới [Em]yêu.
ĐK :
[G]Người đàn ông tham lam chính là anh, [Am]
Người đừng [C]nên nói nữa [D]anh hãy quyết định [Em]đi,
Một là [G]anh yêu mình em [C]
Lỗi lầm xưa [Am]em bỏ qua [D],
Còn không hãy [G]cứ bên người [B7]ta.
[G]Người đàn ông tham lam mãi là anh, [Am]
Một bàn [C]tay năm ngón [D]anh chẵng biết chọn [Em]ai.
Chẵng cần [G]anh thêm bận tâm, [C]
Người ra đi [Am]sẽ là [D]em,
Đễ cho anh [B7]được ấm [G]êm bên [Em]người.
Hiển thị bình luận