Capo 1
[Gm]Em đẹp không cần son phấn
[F]Duyên thật xinh thật xinh, rất [D#]hiền [F]
[Gm]Không quần jeans, giầy cao gót
[F]Em chọn riêng mình em áo [D#]dài duyên [F]dáng.
[Gm]Giống như hoa kia bên thềm [F]ngát hương không khoe sắc màu
Ngàn [D#]đoá hoa đang rực rỡ không sánh [F]bằng.
Nhẹ nhàng tung [Gm]bay tà áo dài [F]em phụ nữ Việt
[D#]Ánh lên bao rạng ngời người Phương [F]Đông.
Người [A#]đẹp dáng xinh, hay vì [F]anh đang
Ngập tràn hạnh [Gm]phúc bên em bừng lên khúc xuân [D#]xanh ngời
Người con [F]gái Việt, mặc chiếc [Gm]áo dài
Đẹp khắp [F]bốn phương, một nét [D#]Á Đông.
Huh [F]wơ.. huh wờ... huh [Gm]wơ...
Huh [F]wơ.. huh wờ... huh [D#]wơ...
---------------------------------
[G]Bước xuống phố sáng tinh [D]mơ dạo qua góc công [Am]viên có bao [C]điều
Người người chào bình minh đang [G]đến nhìn cụ già tập dưỡng [D]sinh
Sao trong tâm ta thấy bình [Am]yên một Hà Nội rất [D]thân quen
[F]Mặt trời hồng rạng [G]rỡ phố sá bỗng nhiên càng [Dm]đông hơn [F]
nhìn dòng người vội [G]vã nối những chiếc xe dài [Dm]lê thê
[C]Đưa em qua phố [Am]phường bao sắc màu bao ánh [F]đèn
Ngồi ăn một quán ven [G]đường
Hà nội nhẹ nhàng ấm [Dm]áp dịu dàng đậm chất [Em]thơ
Một ngày [F]xa một cảm giác lòng chợt [G]nhớ
[C]Đưa em đi qua thăng [Am]trầm bao tháng năm đã úa [F]màu
Gọi tên từng phố [G]cổ
Chiều nhạt nhòa Hồ Gươm [Dm]lung linh ngọt ngào hoa sữa [Em]thơm
Gọi mùa [F]thu về thật lâu để ta [G]biết nồng [C]nàn
Hiển thị bình luận