Đến bây [C]giờ, trên thế [G]gian.
Sẽ không [Am]còn ai quan trọng với [G]em.
Cũng bởi [C]vì là anh [G]đó.
Người quan [F]trọng nhất cũng đã lìa [G]xa.
Từng ngày [Em]qua em nhớ anh thật [Am]nhiều.
Nhớ nụ [F]cười nhớ ánh mắt bờ [G]môi.
Từng ngày [Em]qua em nghe lòng [Am]đau thật đau.
Vì [F]anh, đã bỏ rơi [G]em.
Đến giờ phút này [C]đây không ai là quan trọng [G]với em.
Đến giờ phút này [Am]đây không ai là quan trọng [F]nữa đâu.
Bởi vì [Am]anh quan trọng nhất cũng [Em]đã lìa xa.
Thì giờ em [F]biết phải tin vào [G]ai.
Đến giờ phút này đây không ai là quan trọng với em.
Đến giờ phút này đây em sẽ không vì ai đớn đau.
Dù em [F]biết sẽ có một [C]ngày, anh sẽ [F]nhớ và quay về [G]đây.
Nhưng em không còn [C]yêu anh.
Hiển thị bình luận