Người đi đi ngoài [Am]phố, chiều nắng tắt bên [Dm]sông.
Người đi đi ngoài [F]phố, bóng dáng xưa mịt [C]mù.
Thành ghế đá chiều [Dm]công viên.
[F]Ngày xưa, ngày [E7]xưa, ngày xưa đã hết [Am]rồi...
Người đi đi ngoài [Am]phố, chiều bỡ ngỡ bơ [Dm]vơ.
Người đi đi ngoài [F]phố, mấy dấu chân lạc [C]loài.
Hình bóng cũ người yêu [Dm]ơi.
[F]Còn đâu, còn [E7]đâu ? Tình duyên đã lỡ [Am]rồi.
Thôi chia tay nhau từ [F]đây, nghe nước mắt vây quanh.
Biết lỡ yêu [C]đương, sẽ đau thương suốt cả một [Am]đời.
[G]Nhưng mấy khi tình [Em]đầu, kết thành duyên mong [C]ước.
Mấy khi tình [Em]đầu, kết trọn mộng đâu [Am]em.
Xin từ [Am]giã đường phố trắng mưa [Dm]ngâu.
Làm chim bay mỏi [F]cánh. Nước mắt đêm [C]tạ từ.
Thành phố cũ người yêu [Dm]xưa.
Còn [F]đâu, còn [E7]đâu ? Giờ đây xin [Am]giã từ.
Hiển thị bình luận