Ngày xưa anh nhớ [Am]không anh? Anh [D]hứa là
Ngày thành đôi sẽ [Bm]không xa đâu [Em]em à
Rồi sau đó chẳng [Am]biết ai sai
Lỡ [D]mất tương lai
Cứ [G]thế xa nhau thôi...
Vì đâu nông nỗi [C]đến hôm nay?
Điều [D]gì ngăn ly chuyện tình ta nhanh đến [Bm]vậy?
Nặng [Em]nợ yêu thương nên em cứ nhớ điều [Am]ngọt ngào nhất
Về [B]một người... về một quá [B]khứ.
Làm sao [C]nhấc bước chân nặng nề vượt qua phút [G]giây hụt hẫng nơi này..
Đặt bàn [Am]tay lên trái tim mình chỉ còn mỗi [Em]hơi thở gấp nghẹn ngào...
Giờ mới [F]thấu thế nào là [G]bị lãng quên ở [Em]trong trái tim của [Am]một người..
[F]Sau tất cả tổn [G]thương... vẫn [Am]nhớ em...
Nhìn em hạnh [G] phúc bên ai càng làm anh tan [D] nát lòng
Mới hiểu tại [Em] sao tình yêu người ta sợ khi [Bm] cách xa
Điều anh lo [C] lắng cứ vẫn luôn xảy [Bm] ra
Nếu không đổi [C] thay chẳng có ai sống được vì [D] thiếu mất yêu thương.
Thời gian giết [G] chết cuộc tình còn đau hơn giết [D] chính mình
Tại sao mọi [Em] thứ xung quanh vẫn thế chỉ lòng người [Bm] thay đổi
Giờ em chỉ là tất [C] cả quá khứ anh phải cố [D] xoá trong nước [Em] mắt.
Từng giờ từng [G]phút ký ức bên nhau làm anh [D]nhớ em
Mình [Em]chia tay nhau là điều anh [Bm]chẳng muốn
Giá như ngày [C]em thay đổi anh có tình [Bm]yêu mới
Giá như tình [C]yêu chỉ là một cơn mưa [D]nước mắt đi qua
Từ ngày mình [G]chia tay không thể nào yêu [D]ai khác em
Người [Em]không yêu anh thật lòng sao [Bm]anh vẫn tin
Mỗi khi tình [C]yêu bắt đầu mưa cũng là [Bm]hạnh phúc
Đến khi niềm [C]tin tan dần một người lặng [D]khóc trong tuyệt vọng
Từ nay duyên [F]kiếp bỏ lại phía [G]sau ngày và bóng [Em]tối chẳng còn khác [Am]nhau
[Dm]Chẳng có nơi nào [Am]yên bình [F]được như em bên [G]anh
Hạt mưa bỗng [F]hóa thành màu nỗi [G]
đau trời như muốn [Em]khóc ngày mình mất [Am]nhau
Có bao nhiêu [Dm]đôi ngôn tình, cớ sao lìa [G]xa mình ta?
Đừng ai [Em]nhắc đến anh một lời
Để em bớt [Bm]chơi vơi khi nghĩ tới
Anh đã [Am]xa em mà em [Bm]còn lo lắng [Em]cho anh?
Nụ cười [C]cố giấu đôi mi buồn
Nhưng mơ thấy [Bm]anh nước mắt lại tuôn
Vòng [Am]tay yếu ớt này [Bm]anh đã không [Em]cần
Tự ôm [Em] nỗi nhớ trong im lặng
Tại sao nỡ [Bm]buông tay em thật nhanh
Giờ [Am]lệ em đã xóa [Bm]nhoà niềm [Em]tin hoá đá
Thời [Am]gian trôi nhanh sao vết [Bm]thương chẳng [Em]lành.
Lời biệt ly buồn [Am]đến mấy cũng không thể
nào làm cho em gục [Em]ngã đến mức tuyệt vọng
Chỉ là [Dm]vết thương sâu một [Em]chút thôi anh [Am]à
Ngày mà anh tìm [Am]đến, em tin anh thật
lòng và yêu em bằng [Em]những cảm xúc tự nguyện
Làm em [Dm]quá yêu nên mù [Em]quáng đến yếu [Am]lòng
Là ngày [Dm]chúng ta bắt đầu [Em]những sai [Am]lầm.
Dù cho bây giờ [F]trái tim anh dành hết cho em và [C]yêu em rất nhiều
Nhưng sau này [Dm]sẽ ra sao em không thể [Am]cố tiếp tục nữa.
Mình hợp nhau [Em] đến như vậy
Thế nhưng không phải [Bm]là yêu
Và em muốn [C]hỏi anh rằng
Em có còn |[D]yêu anh?
Tận cùng của nỗi |[C]nhớ
Em có biết là gì |[Bm]ko?
Là ngày dài cứ |[Am]trôi
Anh chỉ [D]nghĩ về mình em |[G]thôi.
[C]Tận [G]cùng của tan |[F#m]vỡ
Em [F#]có biết là gì |[Bm]không?
[Em]Là ngày em vẫn |[Am]trông rất xinh đẹp
Hẹn anh |[D]ở nơi phố quen, |
Rồi |[C]chia tay. |[Cm] |[Am]-[D] |
Hiển thị bình luận