Từ [G]khi quen em anh đã [Bm]biết bối rối
Vì những [C]lúc thoáng nghe em [Bm]cười
Anh đã [C]biết con [D]tim yêu [Bm]em mất [Em]rồi
Người [A]yêu ơi xin em chớ [D]quên
Mùa [G]xuân trên cao và hoa [Bm]lá lấp lánh nắng
Nụ hôn [C]thơ ngây trao em [Bm]rồi
Em yêu [C]kiều thướt [D]tha cho [Bm]hồn đắm [Em]say
Cuộc [C]tình ngỡ dài lâu ngủ [A7]sâu vòng tay êm [D]ái. [D7]
[G]Anh nào biết [Bm]anh nào có [Em]hay
[C]Hạnh phúc trôi qua [Bm]tay giấc mộng tàn
[C]Lòng cay [D]đắng khi [Bm]em quên lối [Em]hẹn
Lời [A]yêu rồi thương em đã [D7]quên
[G]Nhưng lòng anh [Bm]nuôi hoài giấc [Em]mơ
[C]Tình sẽ không phôi [Bm]phai như là mây
[C]Có nhiều [D]đêm trong [Bm]mơ anh vẫn [Em]chờ
Chờ [C]em đến [Cm]tình thôi xót [G]xa.
Từ một [C]phút tình cờ anh [D]biết rằng mình mong [G]nhớ [Gsus4] [G]
(Và) Từ một [C]phút tình cờ anh [D]thấy nhẹ nhàng bất [G]ngờ [Gsus4] [G]
Ta đã từng đi [C]đến tận cùng thế i[D]giới tìm một ai [G]đó [Gsus4] [G]
Cho đến phút giây ta vô [C]tình biết rằng [D]ta tìm thấy [G]nhau…
Chằng cần [C]quá vội vàng tìm [D]kiếm nhiều điều xa [G]xôi [Gsus4] [G]
Vì tình yêu [C]đến nhẹ nhàng như [D]chính nụ cười em [G]rồi [Gsus4] [G]
Chẳng cần [C]biết đường dài phía [D]trước còn nhiều tăm [G]tối [Gsus4] [G]
Anh sẽ hát lên bao câu [C]tình ca vì [D]yêu em thế [C]thôi … [G]
Thật lòng anh [C]muốn và rất [D]muốn, nhẹ nhàng [Bm]giữ em cho riêng [Em]mình
Để nỗi [C]nhớ vu vơ sẽ [D]không còn là cơn [Gsus4]mơ... [G]
Thật lòng anh [C]muốn và luôn [D]muốn, là người [Bm]nắm tay em suốt [Em]đời
Vì đã [C]trót yêu thương có [D]ai nào muốn xa [Em]rời…
Vì đã [C]trót yêu thương trái [D]tim chẳng tiếc đôi [Gsus4]lời. [G]
Tên cô là [G]gì ? Nhà cô ở [Bm]đâu ?
Vì sao ở [Am]nơi đâu cũng thấy cô có [D]mặt ?
Cô là ăn [C]cướp ? Hay là công [Bm]an ?
Mà sao thấy [Am]ai gọi tên cô mặt cũng [D]buồn ?
Cô đã làm [G]gì ? Sao cô tệ [Bm]thế ?
Cô đến vỗ [C]về cho chuyện [D]buồn chàng sinh [G]viên ?
Chàng ta bật [C]khóc khi chợt thấy [Bm]cô
Chàng ta muốn [C]lắm nhưng chẳng thể [D]ôm cô vào [G]lòng .
Cô chẳng phải [C]diễn viên truyền [Bm]hình
Nhưng cô vẫn [Am]sống trong tâm [D]hồn người [G]dưng .
Cô chẳng hề [C]thấy cô một [Bm]mình .
Giờ tôi đã [Am]biết cô là [D]ai thì ra là CÔ [G]ĐƠN .
[G]Đố em, nỗi buồn có [Bm]bao nhiêu màu?
Màu của [Am]đêm, màu của mơ, màu của trăng, hay [G]màu của mắt.
[G]Đố em, nỗi buồn sống [Bm]bao lâu rồi?
Mà từ [Am]xưa ơi là xưa, người [D]ta đã [G]biết buồn.
[C]Buồn... có đâu gì [Bm]vui.
Mà anh [Am]thấy con người buồn, tình [Cm]buồn, vạn vật [G]cũng buồn.
[C]Buồn... có ai [Bm]đặt tên.
Mà ai [Am]cũng muốn thở than buồn [D]nhiều, buồn ơi [G]là buồn.
Vì sao [C]anh buồn?
Vì sao [Bm]em buồn?
Vì chẳng có [Am]chi trên đời mãi tồn [D]tại, cũng như anh [G]và em. [G7]
Vì sao [C]ta buồn?
Vì thấy bé [Bm]nhỏ trong cuộc đời thật [E7]lớn lao.
Giống [Am]như đen và trắng, thì [D7]nỗi buồn là một nửa [G]cuộc đời.
Hiển thị bình luận