1. [Dm] Con đường tình ta đi có [A7] khi huy hoàng, có khi điêu tàn
[Dm] Nhưng từ ngày gặp em trái [A7] tim khô cằn, chợt [F] cần gối êm
Là [Gm] lúc thấy chính ta trong [C] nụ cười em
Hạnh [F] phúc đã nở hoa sau [Bb] màn mưa đêm
Và [Gm] biết bao nhiêu con đường đã [A7] đi
Đường [Gm] vào tim em ôi [A7] xa vạn lý.
2. [Dm] Em làm gì ở đâu cớ [A7] sao không tìm đến ta đôi lần
[Dm] Hay là còn phân vân, giữa [A7] bao con người, cầm [F] tay níu chân
Ngày [Gm] tháng đã giúp cây thêm [C] nụ hoa mới
Và [F] đã giúp trái tim thêm [Bb] nụ tình mới
Từ [Gm] lúc yêu em biết [A7] mặt niềm vui cũng [Dm] thân nỗi buồn.
ĐK: Bài ca của [Cm] gió đêm, chừng nào [Gm] chúng ta mới là [Dm] của nhau
Bài ca của mắt [Am] nâu, nhìn ta xót thương cho người [Dm] đến sau
Tình ta người [Cm] thấu chăng tựa như [Gm] ánh trăng tan hồ [Dm] im vắng
Muốn [Am] quên một người khó [Dm] hơn lên trời.
3. [Dm] Hay là mình quên hết để [A7] em yên bình, để ta chôn mình
[Dm] Nhưng càng vờ như không, trắng [A7] đêm cô phòng, lại [F] càng ngóng trông
Và [Gm] muốn thế giới kia hãy [C] để ta yêu
Dù [F] nước mắt có rơi cứ [Bb] để ta yêu
Từ [Gm] lúc yêu em ta [A7] tìm ra ta xót [Dm] xa thôi mà.
Hiển thị bình luận