[F#m]Chiều nhìn mưa rơi rơi [E]Đà Lạt [A]nhớ,
[F#m]Chiều nhìn mưa rơi rơi [E]Đà Lạt [F#m]thương.
Mưa [D]rơi! như [E]những giọt [F#m]sương.
Mưa [D]ơi! mưa [E]có nhớ người [F#m]thương.
[F#m]Chiều nào ta bên nhau [E]Đà Lạt [A]nhớ
[F#m]Một nụ hoa trao nhau [E]nguyện bờ [F#m]môi,
Bên [D]nhau xao [E]xuyến ngàn [F#m]thâu,
Yêu [D]nhau, yêu [E]tiếng hát cỏ [F#m]non.
Đà Lạt [F#m]nắng, và [D]gió, và [E]hoa, trong [C#7]lòng tôi.
Đà [D]Lạt mưa, nhẹ rơi, nhớ [E]mãi khi xa [A]rời.
[Bm]Lao xao trôi nhẹ lên cao, [D]lời thì thầm rực [A]thông.
[Bm]Yêu nhau, yêu ngàn thông [G]reo, [A]yêu nắng gió Lâm [F#m]Đồng.
[F#m]Đà Lạt nắng và gió, cho [Bm]trái tim nồng [C#7]say.
[F#m]Đà Lạt mưa nhẹ rơi, nhớ [E]mãi trong lòng [F#m]ai
Hiển thị bình luận