Đất khách quê[F] người
Đêm[C7] nằm đất khách quê[F] người.
Đêm[Gm] nằm đất khách
Quê[Bb] người mà[C7] thương.
Mà thương con chim[F] nhạn
Lạc[C7] bầy kêu[Gm] sương [C7]
Ray rứt canh[F] trường đâu
[C7]người yêu mến tâm[F] tình.
Đâu[Gm] làng quê nắng
Thanh[Bb] bình người[C7] ơi.
Làm sao ta ngăn[F] được
lệ[C7] sầu chứa[F] chan.
Thôi đã xa[Bb] rồi mối[Gm] tình
tha thiết trong[Bb] đời.[Gm]
Bọt bèo đẩy[Dm] đưa[Gm]
tình nghèo nổi[Dm] trôi.[F]
Thôi[C7] đành xa[F] cách quê người
đất khách mà[C7] khô héo[F] sầu.
Khô héo tâm[F] hồn quê[C7] người
Mong mỏi mong[F] mòn
Mong[Gm] ngày thấy bóng
Quê[Bb] nhà gặp[C7] nhau.
Để nghe câu than[F] thở
một[C7] đời nhớ[F] nhau.
Hiển thị bình luận