Verse 1: Nắng Sài [Dm]Gòn anh đi mà chợt [A#]mát Bởi vì [Gm]em mặc [C7]áo lụa Hà [F]Đông Anh vẫn
Đưa [G]em vào chốn bao la, nhấn phím [Cadd9]đàn Ru [G]em về chốn hương hoa trong giấc [Cadd9]ngủ n
Dù [E]có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà [A]Nội Hà Nội của [Am]ta, Thủ Đô yêu [B7]dấu, một th
Cuộc đời ai giống [B]ai có biết được tương lai. Chờ đợi cho hết [D#m]mai, hôm nay vừa phôi phai. C
Đừng [C]yêu em vì đôi mắt Đừng [Cmaj7]yêu em vì tóc ngắn Đừng [F]yêu em vì lời nói em dịu [Fm]dàng