[F]Có ai nói nước mắt không [G]hạnh phúc [Em]Có ai nói nỗi nhớ chẳng [Am]bao dung
[Dm]Có ai nói khi buồn, [G]khép đôi mắt vô hồn [C]giọt lệ mới tuôn
[F]Có ai biết phía trước không [G]cùng hướng [Em]vẫn cố gắng đau đấy mà [Am]chẳng buông
[Dm]Có ai nép bên giường [G]lắng nghe khúc vô thường [C]tim tràn vấn vương.
Người bảo rằng [F]yêu thì là yêu suốt đời còn [Em]thương chỉ là lời nửa [A7]vời
Vì [Dm]có ai muốn dừng ở [G]tháng năm lưng chừng.
Một ngày tôi [C]mơ và một ngày tôi [G]nhớ, một người tôi [Am]vấn vương ngóng [Em]chờ.
Trái tim đang [F]lạnh bỗng nhiên bớt [C]quạnh hiu vì [Dm]anh nào đâu có phải vì [G]ai.
Người là cơn [C]mơ, người là nỗi [G]nhớ, người là những [Am]tháng năm ngóng [Em]chờ.
Có anh bên [F]cạnh, giấc mơ em [C]hạnh phúc đến [Dm]khi mà em biết được [G]chúng ta bấy lâu nay là [C]Thương
[F]Có chút nắng đọng lại bên [G]ô cửa sổ [Em]có bóng dáng người nào bên [Am]con hẻm nhỏ
[Dm]Số em long đong lận đận [G]mới mang chuyện tình kể [C]với anh.
Người bảo rằng [F]yêu thì là yêu suốt đời còn [Em]thương chỉ là lời của [A7]gió mây mà
[Dm]Gió mây có bao giờ dừng [G]lại ở một nơi.
Một ngày tôi [C]mơ và một ngày tôi [G]nhớ, một người tôi [Am]vấn vương ngóng [Em]chờ.
Trái tim đang [F]lạnh bỗng nhiên bớt [C]quạnh hiu vì [Dm]anh nào đâu có phải vì [G]ai.
Người là cơn [C]mơ, người là nỗi [G]nhớ, người là những [Am]tháng năm ngóng [Em]chờ.
Có anh bên [F]cạnh, giấc mơ em [C]hạnh phúc đến [Dm]khi mà em biết được [G]chúng ta bấy lâu nay là [C]Thương