Trần Thái Hòa :B
Chiều về quạnh [G]hiu từ biệt người [Em]yêu muốn nói thật [Bm]nhiều
Muốn khóc một [C]chiều [C#m7b5]sao cứ ngại [Bm]ngùng [E7]
Lệ bỗng rưng [Am]rưng tình nỡ xoay [C]lưng
Trong chiều hấp [D]hối ôm ấp đêm đêm giấc ngủ mồ [G]côi.
Rồi từng ngày [G]qua người về miền [Em]xa có nhớ thiệt [Bm]thà
Đắm đuối mù [C]loà[C#m7b5] hay đã nhạt [Bm]nhoà[E7]
Còn nhớ hay [Am]không dòng nước mênh [C]mông
Con thuyền bến [D]cũ hắt hiu[Cdim7] trong chiều [G]thu.
ĐK:
[Em]Em, tại sao em lại [Bm]tiếc nuối
Ôi đường[C] đèn dòng sông[C#dim7] Seine
[Bm]Chứng cuộc tình chúng mình [E7]
[Am]Anh tại sao anh bật [D7]tiếng khóc
Trong hôn mê khi [Cm6]cuộc tình từ [G]giã.
Tại mình còn [G]yêu tại mình còn [Em]thương đôi mắt lạ [Bm]thường
Say đắm thẹn [C]thùng[C#m7b5] em ấp ngại [Bm]ngùng [E7]
Ngày ấy yêu [Am]nhau giờ khóc xa [C]nhau
Nghe lòng bão [D]tố thiết tha[Cdim7] hay nhạt [G]phai.