Verse:
[G]Thứ lỗi vì [D]anh thực sự đang [Em]say nghĩ đến một [Bm]người lòng anh nhớ [C]lắm!
Phút yếu đuối ùa [Bm]về vì cô [Em]đơn đã [Am]nuốt lấy niềm vui [D]lúc ta bên nhau
[G]Anh biết rằng [D]như vậy là không [Em]nên cũng biết rằng [Bm]sẽ tổn thương nơi [C]em
Chẳng muốn giữ tay [Bm]em ghì [Em]chặt quá, để [Am]mất khoảng trời riêng [D]em!
T-ĐK:
[Em]Anh vẫn biết [Bm]tình yêu em dành sẽ [Am]mãi mãi [D]luôn tồn [G]tại!
[Em]Nhưng do anh, đã [Bm]ko biết cách để [C]yêu em rồi [Am]chính anh tự mình đánh [D]mất
ĐK:
Vì chẳng thể [G]nào biết trước ở [D]kiếp sau ta còn [Em]có thể gặp lại [Bm]nhau?
Vậy nên anh [C]vẫn mãi nỗ [D7]lực, và dành hết bao điều [Am]tốt đẹp nhất đến [D]em
Nhưng vô [C]tình khiến em tổn [D]thương nhiều tình [Bm]mình bỗng nhiên trở [Em]nên bế tắc!
Chẳng [Am]phải cố ý, [D]chỉ là vì yêu [G]em!