Mình [Am]đáng lẽ đã có thể kết thúc [G]vui hơn ngày hôm [F]nay
Mình [Am]đã có thể vẫn ở bên [G]nhau anh tin như [F]vậy.
[Dm7]Giờ thì còn lại gì nơi [G]đây ?
Khóe mắt [Em]anh ôi hôm nay nghe sao cay thật [Am]cay.
Anh [F]thật sự không thể [G]tin ta sẽ như [Am]vậy.
Hình [Am]bóng, tiếng nói, ánh mắt với [G]hương đang còn đâu [F]đây.
Tỉnh [Am]giấc anh đã cứ mới kiếm [G]tìm mà nào đâu [F]thấy.
[Dm7]Giờ thì em chắc cũng đang [G]vui ?
Và trái [Em]tim em hôm nay chắc đã đổi [Am]thay.
Chẳng [F]cần bận tâm hay [G]biết anh sẽ thế [Am]nào.
Đk:
[F]Dường như anh không [G]thể quên đi chuyện [Em]tình đôi [Am]ta.
[F]Dù cho anh có [G]phải đau hơn trăm [C]lần ngày hôm qua. [E]
[F]Giờ thì em nơi [G]ấy, và [C]cũng chẳng [Em]nhớ anh [Am]và.
[F]Và đôi ta chắc [G]cũng chỉ [Am]là...
[F]Ngày em bên người [G]ấy nắm tay vui [Em]đùa mê [Am]say.
Là [F]ngày anh rơi nước [G]mắt như cơn mưa [C]chiều hôm nay. [E]
[F]Giờ anh buồn biết [G]mấy, thật [C]anh chẳng [Em]muốn như [Am]vậy.
[F]Và đôi ta chắc [G]cũng chỉ [Am]là...