Verse 1:
Chào các bạn [G]mới! Tôi là Guitar. Từ nơi rất[Cadd9] xa miền Tây Ban Nha, tôi đến đây hòa[G] ca.
Việt Nam đẹp [G]quá! Âm nhạc cũng hay. Và tôi đến[Cadd9] đây để mang niềm vui, tôi đến đây hòa[G] ca.
Tôi có cần[Cadd9] đàn và bộ sáu[D] dây mang đến âm[Em] thanh tuyệt vời nhất[G]
Tôi có thùng[Cadd9] đàn làm bằng gỗ[D] cây với những nốt[Em] nhạc phát ra từ[D] tôi.
ĐK:
[G]Guitar ơi! Bạn hãy đến [Cadd9]chơi cùng tôi, mình hãy hát[D] vang bài ca của[Em] chúng ta.
[G]Guitar ơi! Dù tôi có [Cadd9]đi thật xa thì tôi sẽ[D] mang lời ca để[Em] viết nên câu chuyện[D] với cây đàn guitar[G]
Verse 2:
Lần đầu tiên gặp[G] gỡ như là đã quen, vì tôi vẫn[Cadd9] luôn thường mang niềm vui, tôi vẫn luôn gần[G] gũi.
Mọi nơi mọi[G] lúc, khi nào có tôi bạn sẽ thấy[Cadd9] vui bạn luôn cười tươi, tôi vẫn mang bình [G]yên
Tôi đã ùa[Cadd9] về những ký ức[D] xưa với những âm[Em] thanh làm bạn xao xuyến[G]
Tôi đã cùng[Cadd9] người người theo tháng[D] năm với những thăng[Em] trầm, những lúc buồn[D] vui
Bridge:
[Cadd9] Âm nhạc Guitar bừng sáng khiến trái [D]tim tôi thổn thức đêm về[Em]
[Cadd9] Đôi khi âm nhạc là liều thuốc[D] chữa lành trái[Em] tim mình.
Và [Cadd9]âm nhạc là duy nhất khi ta[D] cầm guitar và hát lên, mọi thứ[Em] yên bình, chỉ[D] còn guitar và tôi...