1. Một chiều [C] mưa về trên phố [C] vắng.
Lòng vấn [C] vương nhớ đến người [Dm] xưa.
Một chiều [G] mưa ta về bên [G7] nhau.
Mưa như [G7] xóa hết bao niềm [C] đau.
Chiều làm [C7] mưa mưa [F] mãi.
Nhớ thương [C] ai thầm mơ.
Giữa bơ [Am] vơ chiều [C] rơi.
Xa muôn trùng biển [G7] khơi.
Rồi đời [C7] lên giông [F] bão.
Chìm sâu [G] dưới đáy [C] mồ.
Chiều làm [C] mưa mưa [G7] mãi.
Buồn theo [G7] sương khói [C] bay.
Về [C] đây vui với [Em] đêm liêu [Am] trai.
Lầu [F] hoang say bóng ai lả [C] lơi.
Người còn [C] nhớ mỗi khi trăng [C] rơi.
Là trả [G7] hết giấc mơ với [C] đời.
2. Cuộc đời [C] trôi dài theo cơm [C] áo.
Yêu dấu [C] xưa tan theo thời [Dm] gian.
Rồi chiều [G] nay ngồi nhìn mưa [G7] rơi.
Bao nhung [G7] nhớ đến trong hồn [C] tôi.
Tình người [C7] như dâu [F] bể.
Giấu trong [C] tim niềm đau.
Nước mắt [Am] cho đời [C] nhau.
Rơi theo [G7] chiều mưa [G7] mau.
Chuyện ngày [C7] xưa ai [F] nhớ.
Chiều bên sông ngóng [C] chờ.
Chờ mưa rơi rơi [G7] mãi.
Người không đến với [C] tôi.